Buôn người là một loại tội phạm lớn nhất xâm phạm quyền sống của con người và là vấn nạn lớn lao trên toàn thế giới trong tình trạng toàn cầu hóa nhất là đối với con dân VN.
Trong tiết mục Chuyện Nước Non Mình hôm nay, chúng tôi xin gởi đến quý thính giả bài viết có tựa đề: “ Nạn Buôn Người ở Việt Nam: Câu chuyện cô Y Tiên” phần cuối được trích trên VN Thời Báo sẽ được Minh Nguyệt trình bày để tiếp nối chương trình tối nay.
Câu chuyện NẠN NHÂN BUÔN NGƯỜI. Phần 3
Tháng 7 vừa qua, chính phủ cộng sản Việt Nam bị bộ ngoại giao Mỹ đưa vào hạng 3 về nạn buôn người, là hạng tồi tệ nhất. Điều này ảnh hưởng rất xấu về danh dự, kinh tế và chính trị của Việt Nam trên trường quốc tế. Đây là nỗi nhục của Việt Nam!
Cựu Tổng bí thư đảng cộng sản Liên Xô , Mikhail Gorbachev, vừa qua đời ở Nga, đã từng nói: “Tôi đã bỏ một nửa cuộc đời cho lý tưởng cộng sản . Ngày hôm nay tôi phải đau buồn mà nói rằng: đảng cộng sản chỉ biết tuyên truyền và dối trá”.
Cũng như, cố Tổng thống Nga Boris Yeltsin cũng đã nói: “Cộng sản không thể nào sửa chữa mà cần phải đào thải nó” .
Sau đây là phần cuối của câu chuyện Nạn Nhân Buôn Người: cô Y Tiên.
Bài viết của phóng viên VNTB đã được rút lại cho phù hợp chương trình
Những người chủ sử dụng lao động ở Ả Rập.
Năm ngày sau khi bệnh viện liên lạc với ông chủ thì có một người đàn ông khác tới đón cô, mà không phải là người chủ trước. Ông này đưa cô về nhà lúc 3 giờ chiều. Tới nhà vợ ông ta hỏi “đây là ai?” ông ta trả lời “là ôsin”. Nhưng sau khi biết cô mới khỏi bệnh nhiễm Covid thì họ đuổi cô đi. Không có cách nào khác cô gọi cho Hoa Nguyễn (**) và cho biết chỗ để Hoa Nguyễn tới đón để giúp cô tới gặp lãnh sự quán, với hy vọng sẽ được giúp đỡ nơi ở và sắp xếp cho cô về nước. Nhưng bà Hoa Nguyễn lại đưa cô đi chỗ khác và nói giờ đại sứ quán không nhận cô đâu vì cô mới bị bệnh Covid.
Cô Y Tiên tưởng người Việt Nam với nhau thì sẽ tốt, nhưng bà ta tới đón rồi đưa cô tới động mại dâm, tú bà hỏi cô giờ muốn tiếp khách hay là nghỉ ngơi thêm? Cô hỏi tại sao phải tiếp khách? Khách gì cơ? Tôi không làm đâu, tú bà nói “nếu không làm thì trả tiền cho tao đi, tao mua mày từ bà Hoa Nguyễn là 300R”. Cô Y Tiên sợ quá, cô trả 300R.
Cô Y Tiên cho biết, Động mại dâm này có rất nhiều người Việt và họ đều làm gái. Lúc bị đưa vào đây Y Tiên chỉ ở hai tiếng đồng hồ rồi bắt phục vụ khách và cô từ chối nên bị đuổi đi. Sau đó họ bắt taxi cho cô, tài xế taxi đưa cô tới động mại dâm khác, vì họ cùng một đường dây.
Động thứ hai, người chủ tên Nga, cô không biết họ và tên là gì, nhưng chỉ nghe người ta gọi là chị Nga. Cô ở đây 10 ngày, bị cách ly hết chín ngày. Cùng với cô có một phụ nữ người Khmer không chịu thuần phục làm gái, nhưng có nhiều chị em gái người Kinh thì làm. Cô nói cô là một người có đạo nên cô không làm gái, bà Nga nói, nếu không làm thì đi đi, và trả lại tiền cho tôi đã mua cô từ nhà kia. Họ đuổi cô đi, cô chẳng biết đi đâu, cô đi vòng vòng ở Riyadh hết 700R tiền xe taxi.
Hai động mại dâm cách nhau 35 phút đi xe taxi, nhưng tài xế đi đường vòng để đánh lạc hướng để Y Tiên không nhớ đường và biết động của họ nằm ở đâu. Cô nói, động của bà Nga toàn người già, chỉ có hai người trẻ và toàn người Việt Nam làm gái nhiều lắm và không cho nói chuyện với nhau. Sau khi cô ra khỏi nhà, bà Nga bẻ sim của cô và không cho cô nói với ai.
Lại bị lừa.
Trong lúc ngồi taxi khoảng hai giờ sáng từ nhà bà Nga ra, cô liên lạc trên Facebook với cô bác sĩ người Ấn độ, chồng là người Pakistan, bác sĩ bảo cô về làm người trông con cho họ và họ sẽ trả cô một tháng 2000R, nhưng họ lừa cô. Cô làm việc cho bác sĩ được năm tháng, và họ không trả lương cho cô. Cô đình công năm ngày thì họ mới trả cho cô hai tháng lương, nhưng không phải 2000R mà là 1000R. Năm tháng làm việc cô chỉ được trả công hai tháng là 1000R.
Được đồng bào giúp đỡ.
Trên Facebook cô vô tình thấy Facebook chị Mây, cô cầu cứu với chị Mây. Chị Mây bảo đừng đi đâu, một tuần nữa chị mới qua Ả rập xê út. Qua đó rồi chị Mây mới nói chuyện, đón cô về và nói chuyện với ông chủ. Cô về với chị Mây tới văn phòng làm việc của chị. Sau khi có tiền chị giúp làm thủ tục cho cô về nước. Trong lúc chờ làm giấy tờ, cô cần phải đi làm để kiếm tiền, chị Mây bảo gọi công ty ở trong nước, ủy quyền lao động lại cho chị Mây để chị Mây giúp làm thủ tục nhưng công ty cứ hẹn hết tuần này đến tuần sau mà không làm gì cả. Vì không được ủy quyền, nên việc làm giấy tờ mua vé máy bay về tốn nhiều tiền, mà cô lại không có tiền. Cho nên con trai của cô trước khi đi nhập ngũ muốn mẹ về nước, cả nhà đã bán miếng đất với giá 50 triệu để làm thủ tục cho cô về. Sau khi bán đất lấy được tiền, chị Mây giúp làm thủ tục, xin thông hành mới và mua vé máy bay cho về.
Ngày 9 tháng 3 năm 2022, cô về tới Việt Nam. Hiện cô đang ở với chồng và con tại Làng Peng Blong, Xã Đăk Long, Huyện Đăk Plei, Tỉnh Kon Tum, Việt Nam. Từ lúc bị Corona sức khỏe của cô yếu đi, làm gì cũng không làm được. Giờ cô Y Tiên không còn ruộng đất, cô phải đi làm thuê cho người kinh trong vùng hoặc các anh chị em trong làng để sinh sống.
“Trải qua một cuộc bể dâu, Những điều trông thấy mà đau đớn lòng”. – Nguyễn Du