Nhiệm vụ bán nước cho ngoại bang của những kẻ cầm quyền tại VN đã hiện rõ trầm trọng trong vụ im thin thít khi Trung cộng ngang nhiên đem tàu tới xâm phạm lãnh thổ VN để tìm dầu khí. Trong tiết mục Chuyện Nước Non Mình, chúng tôi xin gửi đến quý thính giả đài ĐLSN bài viết có tựa đề: “Thế lực thân địch” của Nguyễn Lân Thắng sẽ được Bảo Trân trình bày để tiếp nối chương trình tối hôm nay.
Thế lực thân địch
Hai tuần lễ đã trôi qua, việc bãi Tư Chính bị tàu khai thác địa chất Trung cộng được tàu Hải cảnh yểm trợ vẫn loanh quanh “rà soát” trên vùng biển Việt Nam, đang làm dư luận nóng lên với hàng trăm nhận định khác nhau nhưng chung quy người Việt Nam trong và ngoài nước vẫn như đang ngồi trên lửa vì hành vi xâm lấn trắng trợn của Bắc Kinh đối với Biển Đông.
Dư luận tỏ ra phẫn nộ khi miệng lưỡi Trung cộng tiếp tục khuyên nhủ Việt Nam nên vì đại cục trong khi tay thì thò vào tận vùng biển mà Việt Nam có chủ quyền từ bao lâu nay. Trung cộng lâu nay vẫn thế, mang dã tâm chiếm hết Biển Đông bằng đường lưỡi bò trắng trợn nên không ngần ngại trước dư luận hay công pháp quốc tế. Bắc Kinh vẫn lấy vũ lực làm căn bản đối với những nước nhỏ chung quanh vùng biển mà nó gọi là tranh chấp nhưng thật ra là thái độ vũ phu của kẻ vừa mạnh vừa lưu manh, nhận vơ chủ quyền các nước về mình nhằm thôn tính một vùng tài nguyên rộng lớn mà từ bao lâu nay chúng vẫn thèm thuồng nhưng chưa nuốt nổi.
Dân chúng thì xôn xao, báo chí sau nhiều ngày chờ đợi cuối cùng cũng được phép lên tiếng, chỉ có điều người có trách nhiệm cao nhất vừa bên chính phủ lẫn bên đảng lại im hơi lặng tiếng làm như không phải chuyện của mình.Trong cương vị Chủ tịch nước ông Nguyễn Phú Trọng không hề trấn an hoặc giải thích sự vụ với dân chúng mặc dù đây là trách nhiệm của ông. Trong tư cách Tổng bí thư ông Nguyễn Phú Trọng cũng không có bất cứ hiệu triệu hay công văn nào cho 4 triệu đảng viên dưới quyền của ông biết vấn đề đã trở nên nghiêm trọng có thể dẫn đến bùng nổ chiến tranh dù là ngắn ngủi.
Sự vô tâm đến khó hiểu của ông Trọng không làm cho người dân ngạc nhiên lắm vì từ bao lâu nay thái độ “kính nhi viễn chi” của ông đối với quan thầy Trung cộng vẫn trước sau như một, nhưng lần này ông đã đi xa hơn, thay vì lên tiếng báo động họa xâm lăng từ phương Bắc thì ông lại tỏ ra “quan ngại” đối với đồng bào ông, những kẻ mà ông gọi là “thế lực thù địch”.
Theo tin tức từ báo chí, sáng ngày 20 tháng 7 nhân kỷ niệm 90 năm Ngày thành lập Công đoàn Việt Nam tại Phủ Chủ tịch, trong phát biểu chính thức ông Trọng cho biết: “Cần chú trọng giáo dục bản lĩnh chính trị, tăng cường sức đề kháng trước những biểu hiện tiêu cực, mặt trái của xã hội và sự chống phá, xuyên tạc của các thế lực thù địch. Tuyệt đối không để các thế lực thù địch lợi dụng lòng yêu nước chân chính của công nhân, người lao động, kích động, lôi kéo biểu tình, tụ tập gây rối, làm mất an ninh, trật tự, gây chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc”.
Rõ ràng “thế lực thù địch” mà ông Trọng nhắc nhở ở đây không phải là Trung cộng, vậy chứ bản thân ông với tư cách như thế phải gọi là thế lực gì? Một vài người đã nhanh chóng tìm ra cụm từ rất phù hợp với vai trò của ông và đồng đảng: “Thế lực thân địch”.
Vâng chỉ có thể là thân địch ông mới im hơi lặng tiếng trước họa diệt vong từ Trung cộng. Ông thân địch vì chỉ có Trung cộng mới có thể giúp ông và đồng đảng giữ vững chiếc ghế bằng máu và nước mắt nhân dân VN. Thế lực của ông chống Trung cộng bằng mồm mà lại yếu như tiếng cuốc kêu đêm hè, vật vã không phải vì yêu thương đất nước nhân dân mà lăn lộn vì tranh nhau miếng đỉnh chung từ một ngoại bang bất hảo.
Thế lực thân địch của ông ngày một lộ rõ tâm trạng phản động và phản quốc. Trong khi tàu cảnh sát biển Việt Nam khó khăn tránh tàu địch nhiều lần lớn hơn tại khu vực bãi Tư Chính thì “thế lực thân địch” của ông trong bờ kéo nhau sang Tàu hợp ca bài bán nước. Ngày 21/07/2019 tại thành phố Quý Dương, thủ phủ tỉnh Quý Châu, đã khai mạc hội thảo lý luận lần thứ 15 giữa Đảng Cộng sản Việt Nam và Đảng Cộng sản Tàu với chủ đề “Một số vấn đề có tính quy luật trong quá trình hiện đại hóa xã hội chủ nghĩa”.
Các ông và “thế lực thân địch” của đảng các ông có xấu hổ không khi đọc bản tin Mỹ đả kích Trung cộng “bắt nạt” Việt Nam giữa tranh cãi về tàu khảo sát, được Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ công bố vào ngày 20 tháng 7 năm 2019. Mỹ đã lên án Trung Quốc bằng những lời lẽ đanh thép, cáo buộc nước này có “hành vi bắt nạt” và “làm suy yếu hòa bình và an ninh” khu vực giữa lúc tàu khảo sát địa chất của Trung cộng tiếp tục hoạt động trong vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam ở phía nam Biển Đông. Thông cáo dài của Bộ Ngoại giao Mỹ cho thấy một sự ủng hộ gần như rõ ràng đối với Việt Nam trong một tranh cãi gay gắt với nước láng giềng và biểu lộ lập trường mạnh mẽ của Mỹ về việc tàu Trung cộng cản trở hoạt động dầu khí của các nước có tuyên bố chủ quyền ở Biển Đông.
Đành rằng Mỹ bảo vệ Biển Đông vì không thể để cho Trung cộng làm mưa làm gió trên trường quốc tế mới tỏ ra cứng rắn như vậy chứ không phải lo lắng gì cho Việt Nam. Bổn phận lo lắng thuộc về phần hành của các ông, những kẻ mang trên vai đủ thứ danh phận nhưng không có danh phận nào bảo vệ đất nước. Lá bài hòa bình ổn định chẳng qua là gìn giữ tài sản mà các ông và cả thế lực của các ông kiếm chác được từ xương máu nhân dân chứ không phải là nhường nhịn Tàu vì sợ hãi chiến tranh gây tổn hại cho đất nước. Đất nước này từng chinh chiến với phương Bắc và cũng từng đánh đuổi bọn chúng về Tàu. Các ông đã từ chối đưa bàn tay ra nắm lấy sợi dây thừng của Mỹ nhằm kéo đất nước ra khỏi tăm tối dưới bóng ma Trung cộng bởi bản thân các ông chính là một trong những bóng ma của dân tộc chỉ khác là biết nói tiếng Việt mà thôi.
Nhảy múa trên đống chữ nghĩa mà đảng nặn óc viết ra bao nhiêu năm nay cũng không thể làm cho người dân quên chiếc tàu thăm dò địa chất tại bãi Tư Chính, nơi mà nguồn tài nguyên đang nuôi các ông lớn mạnh để bẻ lái con thuyển đất nước theo hướng thân địch. Cứ mỗi tiếng hụ thảng thốt, rách ruột của tàu cảnh sát biển Việt Nam nổi lên ngoài kia thì trong này nhân dân lại ý thức thêm về vai trò của các ông và vì vậy không thể nghi ngờ gì nữa rằng các ông chẳng những đem con bỏ chợ mà còn đem con cho kẻ thù truy sát để trong bờ các ông cùng với nhau hợp ca bài đồng ca hòa bình ổn định.